Vợ chồng đã ly hôn 10 năm, toà phán quyết đứa nhỏ theo mẹ, thằng lớn theo bố nhưng sau hai đứa đều về ở với mẹ. Trong 10 năm trời hai anh em khôn lớn bằng đôi bàn tay vất vả tảo tần của người mẹ, chị một mình chăm con, không đi bước nữa, dựng được nhà khang trang, lo cho con đầy đủ.


Ấy thế mà.
Trưa ngày 9/3 tại Chơn Thành, Bình Phước, mặc cho đứa con trai út van xin, nó nhảy cẫng lên mỗi lần tay bố nó vung xuống, hai đầu gối khuỵ xuống đường tay chắp vào lạy sống bố đẻ những mong ông nghĩ lại tha cho mẹ mình, nhưng không, kẻ thủ ác vẫn nhất quyết cầm ru*a. ra tay đến tận cùng cho đến khi chị trút hơi thở cuối mới chịu buông.
Không ai hiểu nổi tại sao người từng đầu ấp tay gối, là mẹ của con mình, đang nuôi 2 đứa con của mình, ly hôn hơn 10 năm ko đi bước nữa mà nó nhẫn tâm thế được!Người ta bảo chia tay hết tình còn nghĩa, nhưng có những kẻ không những bất nghĩa mà còn bất nhân, thoả mãn cơn nóng giận nhưng khiến mẹ của con mình mất đi quyền sống, đẩy 2 đứa con vào cảnh mồ côi, còn bản thân thì chờ ngày số phận bị định đoạt, thật sự có 10 lần nói ra hai chữ “thương tâm” còn thấy chưa đủ…